Có ai đó đã từng yêu xa thì sẽ biết cảm giác của tôi lúc này. Có ai đó đã từng tiển đưa một tình yêu qua xứ người mới biết chạnh lòng ra sao.
Tôi với anh đã yêu nhau, yêu nhau thiết tha cái gọi tình yêu của mối tình đầu, tất cả tình yêu tôi đã trao cho anh người tôi yêu lần đầu trong đời tôi. Chúng tôi yêu nhau mấy năm hai gia đình cũng đều biết thế, tình yêu chúng tôi cũng nhiều cảm xúc và yêu thương nhau lo cho nhau những khi tôi bệnh, anh luôn bên tôi như thế, luôn nói với tôi về tình yêu của anh dành cho tôi! Tôi cũng thấy hạnh phúc khi bên anh và chia sẻ nhau những gì đã vừa đến vui, buồn, hay luôn nhắc đế ngày mai, cái ngày quá xa xôi ấy, nó xa quá khỏi tay tôi với, những ngày anh bên tôi là những ngày sau này chỉ là ký ức.
Để rồi một đêm anh đã báo tin cho tôi là anh sẽ ra nước ngoài du học, anh không nói gì nữa, anh cũng không hứa hẹn điều gì trong tương lai, chẳng nói đến ngày gặp lại, tất cả anh không hứa chỉ báo là sẽ ra đi về phương trời Tây để du học. Tâm trạng tôi nhiều lo lắng nhiều nghĩ ngợi, tôi buồn vì sẽ xa cái tình yêu mà tôi đã sống vì nó, tôi lo vì tôi sắp xa rời cái vòng tay đó. Cái vòng tay đã đi bên tôi ngừng mấy năm trời nhiều buồn vui ấp ủ, xa cả con tim đó rồi năm tháng làm sao tôi quên được tình yêu của tôi.
Người ta nói người ra đi cũng như mất một nữa lòng tin, người đi rồi biết có còn có thể nguyên vẹn trái tim đó về bóng hình của thời gian yêu. Bỗng dưng trái tim tôi dưng tràn một cảm xúc và một nỗi sợ của ngày mai khi xa anh. Nơi này tôi chỉ có thể ôm một bóng hình chờ đợi, biết ngày mai có dành cho tôi đi đến cuối đường cùng anh hay là một ai đó. Càng nghĩ nước mắt tôi càng rơi ra tự bao giờ mà tôi thấy cay cay nơi khóe mắt trái tim buốt giá, cảm giác như đất trời không còn bên tôi nữa.
Rồi mai đây tôi chỉ còn lại một mình, sẽ đưa người đi, khi người bước chân lên máy bay cũng là lúc tôi mất đi một nửa tình yêu nơi anh. Có chăng tình yêu vẫn còn mãi khi hai tấm hồn mỗi nơi, có chăng cái tình yêu xa mặt thì cách lòng để rồi tôi giờ đây buồn biết mấy...
Trời hôm nay sao ý, người đi rồi bỗng dưng tôi cứ mãi nhìn về hướng chim bay đã bỏ lại mình tôi trong nỗi nhớ. Nỗi nhớ ấy tôi cứ muốn chạy theo khi chuyến bay cứt cánh nước mắt tôi cứ rơi khi anh bước lên máy bay để mình tôi bên dưới. Có ai đó đã từng yêu và xa người mình yêu sẽ thấy được nỗi lòng khi yêu xa nó nhớ da diết khi đêm về cứ muốn lặng lẽ bên bóng hình ai đó, để rồi vào giấc ngủ hoảng hốt khi giật mình thức dậy bên nỗi nhớ anh không nguôi! Eo ơi nhớ lắm biết làm sao để gần anh như thuở nào, tình ra đi biết có còn đầy nhung nhớ, có còn hai nơi xa nhau thì chắc lòng yêu cũng sẽ giảm.
Có người nói với mình, xa mặt cách lòng cộng thêm khi đi anh chẳng một lời nói về tương lai làm tôi lo lắng. Chẳng lẽ tình yêu bằng mấy năm đã làm cho nó hết như vậy sao? Nghe mà nhói cả con tim. Xin trái tim ai đó đừng bao giờ lỗi nhịp với ai nữa nhé vì con tim của tôi nơi này cứ hướng về vùng trời nơi xa xôi đó, thầm mong một ngày anh sẽ quay về cùng nhịp đập với tôi người con gái vẫn luôn mong anh một niềm tin nơi xa đó...! Đừng bao giờ quên em anh nhé... Trái tim này sẽ rất đau...
Nếu sự thật là xa mặt cách lòng... thì trái tim này nó cũng sẽ rướm máu vì tình mãi mãi bỏ tôi mà ra đi nơi phương trời xa lạ đó...!
0 nhận xét