Hành trình tới được khu rừng Mê Hoặc quả là một chặng đường rất dài và mệt mỏi.
Hai chàng hiệp sĩ phải mất hai ngày rong ruổi liên tục trên ngựa mới đến được nơi
mình mong muốn. Như vậy, họ chỉ còn có năm ngày để tìm ra Cây Bốn Lá thần kỳ
đó. Họ không được lãng phí thời gian. Tuy nhiên, cả hai đều quyết định nghỉ ngơi,
chờ đến ngày hôm sau mới bắt đầu cuộc tìm kiếm loại cây thần kỳ đó.
Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình. Không ai gặp ai,
ngay cả ở những nơi họ nằm nghỉ hay cho ngựa dừng chân uống nước. Họ cũng
không biết người kia đang ở đâu trong khu rừng.
Khu rừng Mê Hoặc là một khu rừng thật hoang dã và tăm tối. Những tán lá dày đặc
tầng tầng lớp lớp phủ lên nhau khiến ánh nắng mặt trời không thể nào xuyên qua
được, vì thế quanh năm khu rừng trông thật u tối ngay cả lúc ban ngày. Ban đêm, khu
rừng thật im lặng và lạnh lẽo một cách đáng sợ, đó đây vang lên những tiếng hú, tiếng
gầm gừ của những loài thú kỳ lạ, bí hiểm. Tất cả các cư dân của khu rừng Mê Hoặc
đều nhận thấy và theo dõi sự hiện diện của hai kẻ xa lạ vừa mới xâm nhập vào đây.
Sáng sớm hôm sau khi vừa tỉnh giấc, Nott - hiệp sĩ khoác áo choàng đen - đã sẵn sàng
bắt đầu cuộc tìm kiếm của mình. Để an toàn và tránh thú dữ tối qua, anh đã ngủ trên
một chạc cây cổ thụ. Anh nghĩ:
"Cây Bốn Lá thần kỳ dĩ nhiên mọc lên từ lòng đất. Và ai là người biết rõ từng tấc đất
trong khu rừng này? Thật dễ dàng: đó không ai khác hơn chính là Thần Gnome -
Hoàng tử của lòng đất. Thần Gnome sống dưới lòng đất và tạo ra tất cả những đường
hầm xuyên khắp khu rừng này. Ông ấy sẽ bảo cho ta biết Cây Bốn Lá thần kỳ mọc ở
đâu."
Vì thế Nott lên ngựa đi hỏi thăm tất cả những sinh vật anh gặp trên đường về nơi cư
ngụ của thần Gnome. Mất hết gần một ngày, cuối cùng Nott cũng tìm gặp được ông
ta.
- Ngươi muốn gì, hỡi hiệp sĩ áo đen? - thần Gnome hỏi - Ai cũng bảo là ngươi tìm gặp
ta suốt cả ngày nay.
Nott nhảy xuống ngựa trả lời:
- Đúng vậy. Ta được biết là trong năm ngày nữa, một Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc
trong khu rừng này. Và nó chỉ có thể mọc lên từ lòng đất. Vì thế, ông - Hoàng tử của
lòng đất - chắc chắn ông biết nó sẽ mọc ở đâu. Ông là người duy nhất biết rõ từng
chân tơ kẽ tóc của khu rừng bao la này. Ông viết rõ hơn ai hết gốc rễ của từng bụi cây,
ngọn cỏ. Nếu trong vòng năm ngày nữa mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu
rừng này thì chắc hẳn là ông đã nhìn thấy rễ của nó rồi. Hãy nói cho ta biết nó ở đâu.
- Hừm... - thần Gnome trầm tư suy nghĩ.
Nott tiếp tục nói:
- Ông cũng như ta đều biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ chỉ mang lại may mắn cho các
hiệp sĩ mà thôi. Nó chẳng có giá trị gì đối với ông hay với bất cứ cư dân nào trong
khu rừng này. Hãy nói cho ta nó sẽ mọc ở đâu. Ta chắc là ông biết mà.
Thần Gnome từ tốn trả lời:
- Ta biết sức mạnh của Cây Bốn Lá thần kỳ, và đối với riêng ta - một Hoàng tử của
lòng đất - thì ta cũng đã có quá đủ sự may mắn rồi. Nhưng ta chưa hề nhìn thấy rễ của
cây bốn lá nào trong khu rừng này cả. Thật ra, cây bốn lá chưa bao giờ mọc ở khu
rừng Mê Hoặc cả. Nó không thể nào mọc được ở đây. Người nào nói với ngươi điều
đó chắc hẳn đã nói dối nhà ngươi rồi.
Nott nghe thế bèn la lên giận dữ:
- Có chắc là ông đang không nói dối ta không? Hay là ông đã nói với gã Sid - hiệp sĩ
áo trắng cưỡi con bạch mã - về cái cây đó rồi!
- Ngươi đang nói gì thế? Ta chẳng biết Sid cũng như cái gã ngốc nào đã nói cho mi
cái điều vớ vẩn này. Chưa bao giờ có một cái cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này
cả, thậm chí chỉ là một cây ba lá cũng không. Cây bốn lá không mọc ở đây đơn giản là
vì nó không thể. Thế thôi. Vì vậy hãy để ta yên. Ta đã sống trong không rừng này hơn
một trăm năm mươi năm và chưa có ai từng hỏi ta một câu hỏi ngu ngốc đến thế.
Đừng làm mất thì giờ của ta. Nhà ngươi đi đi!
Nott nhận ra rằng mình chẳng thể nào hỏi thêm được gì nữa, vì thế anh ta leo lên ngựa
quay đi và quyết đợi đến ngày hôm sau. Cũng có thể Gnome nói đúng - vì ông ta
chẳng có lý do gì để nói dối cả - và phủ thủy Merlin đã nói điều không có thật thì sao!
Lúc đó, Nott hiểu được tâm trạng của những người khi biết rằng may mắn đã không
mỉm cười với họ. Anh cảm thấy một nỗi sợ hãi mơ hồ. Tuy nhiên cách dễ dàng nhất
để xua tan sự hoài nghi vào lúc đó là hãy tự nhủ rằng: "Điều đó là không đúng." Vì
thế Nott quyết định không tin lời của thần Gnome. Anh ta dự định sẽ tìm hỏi thêm
một số người khác vào ngày hôm sau.
Trong khi đó vào buổi sáng thứ ba, Sid - hiệp sĩ áo trắng - cũng có cùng suy nghĩ như
Nott. Chàng cũng biết rằng Gnome chính là vị thần mình cần tìm tới để hỏi về cây
bốn lá. Suốt ngày dài, chàng đi hỏi thăm rất nhiều sinh vật kỳ lạ trong khu rừng xem
ông ta sống ở đâu. Cuối cùng chàng cũng gặp được thần Gnome đang đứng cằn nhằn
ở trước cổng một hang động khổng lồ chỉ mấy phút sau khi Nott bỏ đi.
Sid bước xuống ngựa kính cẩn lên tiếng:
- Có phải ngài là thần Gnome, vị thần mà mọi người vẫn thường gọi là Hoàng tử của
lòng đất không ạ?
- Đúng vậy, ta là thần Gnome đây. Người muốn gì ở ta?
- Thưa ngài, có người nói với tôi rằng trong vòng năm ngày nữa một Cây Bốn Lá thần
kỳ sẽ mọc lên trong khu rừng này và...
Sid chưa kịp nói hết câu thì đã thấy mặt thần Gnome đỏ ửng lên như trái cà chua. Ông
thở phì phò tức giận:
- Làm thế quái nào mà ai cũng hỏi ta về cái cây bốn lá vớ vẩn nào đó nhỉ? Ta vừa mới
nói với một hiệp sĩ đến cách đây mấy phút là: chưa-bao-giờ-có-một-cái-cây-bốn-lá-
nào-mọc-ở-khu-rừng-này-hết. Đơn giản là bởi vì loại cây đó không thể mọc ở đây
được, thế thôi. Ai nói với ngươi điều đó chắc chắn là lầm rồi, hay cũng có thể là hắn
ta đang lừa gạt ngươi. Tốt nhất là ngươi hãy nhanh chóng quay về lâu đài hay đi cứu
một cô nương nào đó đang trong vòng nguy hiểm đi. Đừng lãng phí thời gian ở đây
nữa.
Nghe xong những lời thần Gnome nói, Sid lặng im suy nghĩ. "Theo lời Merlin thì Cây
Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này, còn theo lời thần Gnome thì điều này lại
không thể nào xảy ra. Có lẽ là cả hai đều đúng. Vì thế nếu cứ tiếp tục đi tìm nó thì hẳn
sẽ là một điều vô ích. Nếu trong những điều kiện sẵn có như hiện nay mà Cây Bốn Lá
thần kỳ không thể nào mọc lên được thì điều tốt nhất cần làm bây giờ là tìm ra những
điều kiện cần thiết giúp cây bốn lá mọc được". Vì thế Sid cố làm cho ông ta nguôi
giận:
- Xin ngài đừng tức giận! Có phải là ngài nói rằng chưa từng có một cây bốn lá nào
mọc trong khu rừng này phải không ạ?
- Ta đã nói là CHƯA BAO GIỜ rồi mà - thần Gnome bực bội hét lên rồi quay đầu bỏ
đi.
- Xin ngài đừng đi - Sid khẩn khoản - Xin hãy nói cho tôi biết tại sao. Tôi chỉ cần biết
vì sao mà cây bốn lá lại không thể mọc được trong khu rừng này được.
- Đó dĩ nhiên là vì đất đai ở đây. Chưa bao giờ có ai thay đổi đất trong khu rừng này
cả. Chẳng ai chịu thay đổi, canh tác lại mảnh đất này để làm nó thêm màu mỡ. Mà cây
bốn lá thì lại cần có đất đai tươi tốt mới có thể mọc lên được.
- Vậy thì thưa thần, nếu tôi cải tạo lại đất ở đây, nếu tôi thay đổi nó thì cây bốn lá có
thể mọc lên phải không ạ?
- Dĩ nhiên rồi. Ngươi không biết là chỉ khi ngươi thực hiện những điều mới mẻ thì
ngươi mới có thể đạt được những kết quả mới hay sao? Nếu đất ở đây không được
thay đổi thì mọi thứ vẫn sẽ như cũ và sẽ không bao giờ có cây bốn lá nào mọc lên ở
đây cả.
- Thế ngài có biết tôi có thể tìm được đất mới ở nơi nào không?
Thần Gnome đã gần như khuất dạng trong hang đá ngầm. Bàn tay ông đang chuẩn bị
sập cái cửa đá ngăn cách ông với thế giới bên ngoài, thế nhưng ông vẫn trả lời Sid:
- Cách đây vài dặm có một vùng đất hoang chưa hề được sử dụng. Nó vốn là nơi vệ
sinh của các chú bò lùn mười hai chân, vì thế nó rất tươi tốt và nhiều phân bón. Ngươi
có thể đến đó mà lấy.
Sid hết lời cảm ơn thần Gnome. Chàng vui mừng nhảy lên chú ngựa trắng nhanh
chóng hướng về vùng đất của những chú bò lùn mười hai chân. Chàng biết là cơ hội
này rất mong manh nhưng ít nhất chàng cũng đang làm một điều gì đó có thể cải thiện
được tình hình. Nó giúp thắp lên một hy vọng mới trong chàng.
Chàng đến được vùng đất đó khi bầu trời đang le lói những tia nắng cuối cùng. Không
khó khăn gì mấy Sid tìm ngay ra được khu đất đó. Nó quả thật là một mảnh đất màu
mỡ, đất còn rất mới và chỉ cần nhìn sơ qua thôi cũng biết ngay là rất giàu phân bón.
Chàng chỉ có thể nhét đầy hai túi lớn treo lên yên ngựa, nhưng bấy nhiêu đó thôi cũng
đủ giúp chàng bón được một mảnh đất nhỏ phì nhiêu tươi tốt.
Thật nhanh chóng, Sid tìm được một nơi yên tĩnh và cách biệt trong khu rừng. "Đây
có vẻ là một nơi thích hợp đây" - chàng thầm nghĩ. Chàng bắt đầu dùng kiếm phạt hết
cây cối và đám cỏ dại mọc um tùm, sau đó chàng hì hục đào hết đất cũ - thứ đất chưa
bao giờ được thay đổi - vì cuối cùng phủ lên đó loại đất mới màu mỡ mà chàng vừa
tìm được.
Khi xong việc, Sid nằm xuống nghỉ lưng. Chàng chỉ có thể mang đủ đất để phủ lên
một vài mét đất nhỏ. Liệu đó có phải là mảnh đất mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc lên
không? Nếu thực tế một chút thì ta cũng có thể nhận ra điều này là không thể. Chỉ
mấy mét đất trong cái khu rừng rộng lớn này thì cũng giống như một cơ hội trong
hàng tỉ cơ hội khác.
Tuy nhiên, chàng đã làm được một điều hết sức quan trọng: đó là chàng đã tạo ra một
điều khá biệt, điều mà chưa ai từng làm cho khu rừng này. Nếu từ trước đến giờ chưa
hề có một cây bốn lá nào mọc ở đây, nếu chưa ai từng tìm ra được nó, thì đó chính là
vì tất cả những người đó đã luôn lặp lại những điều cũ kỹ, những điều mà những
người trước đó đã từng làm. Là một hiệp sĩ thực thụ, Sid biết mình cần tạo ra một điều
khác biệt, và đó chính là bước đi đầu tiên để dẫn đến thành công.
Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới. Chàng thấy rằng thần
Gnome đã nói thật, và phù thủy Merlin cũng chẳng hề nói dối. Hai sự thật đó rõ ràng
là rất mâu thuẫn nhau, nhưng sau khi thực hiệc những điều vừa rồi, thì sự mâu thuẫn
đó đã biến mất. Chàng thầm nghĩ: "Trong quá khứ chưa từng có một cây bốn lá nào
mọc ở khu rừng này thì đâu có nghĩ là trong tương lai nó sẽ không thể mọc lên được
đâu. Giờ thì điều kiện đất đai đã khác rồi."
Sid dần dần chìm vào giấc ngủ. Trong chiêm bao, chàng mơ thấy cảnh một cây bốn là
nảy mầm từ mảnh đất từ mảnh đất nhỏ chàng vừa tạo dựng. Giấc mơ giúp chàng quên
đi cái khả năng rằng số phận sẽ không mỉm cười với chàng, và may mắn sẽ giúp
chàng chọn đúng vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc lên trong vài ngày tới.
Màn đêm buông xuống. Chỉ còn bốn ngày nữa thôi.
0 nhận xét